Ngày xửa ngày xưa, có một con hươu sống yên ổn ở khu rừng nọ. Một hôm, đang lúc lang thang trong rừng, hươu ta chợt nghe thấy tiếng hát vui vẻ. Đó là tiếng hát của người thợ săn đang đi về phía nó. Hươu liền trốn vào bụi cây rồi tự nhủ "Ta chịu khó nằm đây một lát để tránh". Người thợ săn đi tới và không nhìn thấy nó, nhưng anh lại nhìn thấy cái sừng của nó thò ra khỏi bụi cây.
- Ôi những cái móc thật là tuyệt! - Người thợ săn reo lên - Ta sẽ treo mọi thứ lên đó rồi nghỉ một lát.
Người thợ săn treo lên sừng hươu cái nồi, chiếc ba bô nặng trĩu và khẩu súng săn, rồi nằm dài trên mặt đất ngủ thiếp đi.
Hươu ta muốn bỏ chạy nhưng không sao ngóc đầu lên được vì những thứ treo lủng lẳng trên sừng.
Cuối cùng thì người thợ săn cũng thức dậy, cầm lấy mọi thứ rồi tiếp tục lên đường.
Được giải phóng, hươu ta liền chạy một mạch về gặp các bạn và kể cho họ nghe đầu đuôi câu chuyện xảy ra với mình.
Từ đó, hễ thấy bóng người từ đằng xa là hươu liền bỏ chạy. Nếu thấy vậy, đừng nghĩ rằng chúng sợ. Không, chẳng qua là chúng sợ bị nhầm là chiếc mắc áo đấy thôi!
No comments:
Post a Comment