Ở gần ngôi chùa bên đây sông, có một con chó hay lai vãng đến ăn nhờ. Quen lệ, hễ nghe nhà chùa thỉnh chuông là nó chạy đến. Một hôm, đang nằm, nó nghe có tiếng chuông ở ngôi chùa bên kia sông vọng sang. Nó nghĩ: "Cỗ bên ấy chắc ngon", rồi nhảy xuống sông bơi sang. Tới giữa sông, bỗng chuông chùa bên này cũng vang lên. Nó liền quay lại. Chưa tới bờ, nó chợt đắn đo: "Nhỡ cỗ chùa bên kia ngon hơn thì sao?". Và nó đổi hướng bơi. Sắp tới bờ bên kia, nó lại ngần ngừ: "Chưa chắc cỗ bên đã ngon hơn, thôi, quay về chùa cũ". Nó lại bơi lộn lại. Được một quãng, con chó lại ngập ngừng: "Không chừng cỗ bên ấy ngon hơn thật thì sao?".. Con chó cứ bơi đi bơi lại ở giữa sông như thế cho đến lúc kiệt sức và chìm nghỉm cùng với sự phân vân đáng thương và đáng trách của nó.
(Phong Thu kể- báo Phụ nữ Việt Nam)
No comments:
Post a Comment