Mẹ mua cho Mèo hoa chiếc chuông nhỏ xinh xinh, sáng loáng, đeo vào cổ mà đi lại thấy kêu leng keng leng keng, thật vui tai.
Chó, Thỏ, Dê nhìn thấy thế đều gạ Mèo hoa cho đeo chuông một tí một tẹo thôi cũng được, nhưng Mèo con sợ các bạn làm bẩn, cứ từ chối hoài, chẳng cho mượn.
Mèo hoa nhảy tâng tâng tới bên con lạch nhỏ, thấy bóng mình và cả cái chuông nhỏ in xuống mặt nước đẹp ơi là đẹp, khoan khoái lắm. Nó thò cái cổ dài ra thêm, dài ra thêm nữa để nhìn cho rõ hơn bóng mình và cái chuông nhỏ thì... "ùm" một cái, nó bị trượt chân ngã nhào xuống nước.
Chó, Thỏ, Dê đều cuống lên, chạy tới cứu Mèo hoa. Dê nhanh hơn, túm được đuôi Mèo hoa, cố lôi lên mà không được. Chó liền chạy tới ôm lấy Dê, rồi Thỏ ôm lấy Chó. Chó, Dê, Thỏ hợp sức mà lôi, cuối cùng đã lôi được Mèo hoa lên bờ, tuy ai cũng mệt phờ...
Mèo hoa thoát chết đuối, nhưng thấy rất ngượng ngùng. Nó cúi đầu xuống, khẽ khàng tháo chiếc chuông ra khỏi cổ, nói lí nhí:
- Các bạn thử đeo cái chuông nhỏ này đi...
Nguồn: Vũ Bội Tuyền - Phụ nữ Việt Nam
No comments:
Post a Comment