Monday, October 29, 2012

Câu Chuyện Halloween (hay Ông Tiên Bí Đỏ)

Chỉ còn một vài ngày nữa là lễ hội Halloween.  Trước đây mình không thích cái dịp này cho lắm, có lẽ vì chưa quen với tập tục chào đón một lễ hội của ma quỷ.  Từ khi có con thì mình coi đây là dịp ăn chơi nhảy múa với con, nhìn con hóa trang thành con ong hay công chúa, mình cũng thấy vui lây.

Cách đây vài ngày, một người bạn của mình chia sẻ một câu chuyện Halloween xúc động đầy tình người. Mình đã xin phép được viết lại theo cốt truyện gốc và xin post lại hình ảnh tại đây.  Chúc mọi người một mùa Halloween ấm áp như màu bí vậy.

Người kể: Cathy Ann K.

Cha tôi mất vào đầu tháng mười một năm 2007.  Tôi rất gần với cha nên khi ông ra đi, tôi nhớ ông vô cùng.  Năm nào cũng vậy, cứ gần tới mùa lễ hội Halloween, ông luôn bí mật mang ba quả bí ngô để ngoài sân trước nhà tôi.  Ông chưa bao giờ công nhận điều đó, nhưng tôi biết chắc chắn đó là cha tôi.  Tôi gọi ông là "ông tiên bí đỏ". Ngay cả năm đó, khi ông bị bệnh rất nặng, không biết ông làm thế nào mà sân trước nhà tôi vẫn xuất hiện ba quả bí. Đêm Halloween năm đó là lần cuối cùng tôi được nhìn thấy ông trên đôi chân của mình, chia kẹo cho trẻ con trước cửa nhà mình. Bệnh của ông biến chuyển xấu đi rất nhanh chóng và ông qua đời vào ngày 12 tháng 11 sau một tuần hôn mê.

Một năm sau, khi nhà nhà tưng bừng nhộn nhịp chuẩn bị chào đón lễ hội Halloween, tôi vô cùng buồn bã vì nhớ và thiếu vắng cha.  Tôi không thể làm được việc gì và rơi vào tình trạng trầm cảm.  Tôi không nhớ là mình có tâm sự với ai cả, mọi thứ lúc đó đều mờ mờ ảo ảo.  Nhưng chắc là tôi có nhắc tới với nhóm bạn là các bà mẹ hay gặp gỡ giao lưu cùng các con.


Một buổi chiều, đứa con trai 4 tuổi của tôi chạy vào phòng tôi gọi mẹ, mẹ ai có ai đang ở sân trước nhà mình hay sao ấy.  Lo lắng, tôi chạy vội ra cửa và nhìn thấy cảnh này.





 
Thoáng thấy bóng một người phụ nữ thả một quả bí trên sân, chạy vội ra xe của mình rồi lái xe đi mất.


Trái tim tôi tràn ngập đầy những cảm xúc ấm áp, yêu thương, và biết ơn.


Những quả bí ngô nằm rải rác khắp trên sân, quanh gốc cây sồi.  Thậm chí cả hộp thư của tôi cũng được trang trí nữa.



Đây là một vài hình ảnh những quả bí ngô được những người mẹ và những cậu bé cô bé con nắn nót trang trí với bao nhiêu tình cảm gắn bó chứa chan.  Không quả nào giống quả nào mà đẹp vô cùng tận.






Halloween năm đó là Halloween huyền diệu của tôi.


Khi lễ hội đã qua, những quả bí ngô héo dần, chồng tôi đào một hố to ở sân sau để chôn chúng.  Mùa xuân tới, điều kỳ diệu đã xảy ra.


 Rồi nữa ...



Và nữa ....



Năm đó tôi thu hoạch được kha khá bí ngô.  Chúng không được phổng phao cho lắm vì cái nắng mùa hè.  Đúng vậy đó các bạn, tôi đi hái bí ngô dưới cái nắng tháng 7 :)



Mùa xuân tiếp nữa (2010), chỉ còn có vài cây nho nhỏ mọc lên yếu ớt.  Chồng tôi đành phải nhổ chúng đi. Tôi cảm nhận được không chỉ có tình yêu của cha dành cho tôi, mà còn cả tình thương mến của những người bạn tốt.  Và khi đó tôi nhận ra rằng, tôi đã vượt qua được chính mình.



Bài viết này thuộc bản quyền của Chuyện Trẻ Con với giấy phép Creative Commons Attribution-Noncommercial 3.0 License. Nội dung bài viết và hình ảnh củachỉ được sử dụng với mục đích phi lợi nhuận. Nghiêm cấm sao chép với mục đích tư lợi mà không được sự cho phép của tác giả.  Các trích dẫn lấy từ bài viết này đều phải được ghi rõ nguồn gốc và link kèm theo.