Friday, December 23, 2011

Cây thông mini


Dụng cụ đồ nghề có thể gồm những thứ sau:
  • mẫu cây thông bằng vải nỉ (felt) hoặc bằng giấy xốp (foam) hoặc bằng giấy bìa cứng màu xanh - trắng - đỏ tùy ý
  • hạt cườm trang trí (beads)
  • bông gòn xanh trắng đỏ
  • nhũ màu óng ánh
  • keo dán



Hướng dẫn bé đính các hạt cườm lên cây thông, vị trí màu sắc cho bé tự sáng tạo.  Trang trí thêm với nhũ.  Bé lớn hơn có thể đơm khuy áo, khâu viền cây thông.  Xong xuôi xuyên dây qua ngọn cây, buộc lại rồi treo lên cây thông Noel hoặc tay cầm cửa ra vào.

Nhóc nhà mình chỉ đủ kiên nhẫn để trang trí một cây thôi :)


Ý tưởng này dựa vào hướng dẫn ở đây

Link ảnh gốc

Vài hôm sau nhóc con nhìn thấy mấy cây thông còn lại thì lại phấn khởi lôi ra trang trí tô vẽ nốt :)


Thursday, December 8, 2011

Nướng bánh mùa Giáng Sinh

Các bạn gái tập tành nữ công gia chánh một chút nhỉ.  Giáng Sinh sắp đến rồi, đi đâu cũng nghe thấy nhạc Giáng Sinh, nhà nhà thắp đèn lấp lánh.  Trời se lạnh, còn gì thích hơn là được ở nhà nướng bánh, trang trí bánh và nếm chiếc bánh nóng hổi vừa mới ra lò.

Đồ nghề chuẩn bị sẵn, thanh lăn bột, dụng cụ cắt bánh đủ các hình, cây thông Noel, người tuyết, ông già tuyết, bông hoa tuyết...



Các bạn lăn lăn nặn nặn cắt cắt được một mẻ thì bắt đầu chán, tuyên bố con làm xong rồi, đi rửa tay kéo nhau vào phòng líu lo đọc truyện Giáng Sinh cho nhau nghe.  Các phụ huynh phải kết thúc nốt đám bột còn lại.  Mẻ đầu tiên ra lò, để nguội, phụ huynh gọi các bạn ra trang trí bánh.  Coi như một trò chơi mới bắt đầu, các bạn hăng hái tô vẽ, rắc đường xanh xanh đỏ đỏ.  Ai nấy đều rất tự hào về thành quả lao động của mình.


Mỗi bạn trang trí được 3 cái rồi lại tuyên bố con làm thế đủ rồi, kéo nhau đi chơi trò khác :)

Ăn chiếc bánh do mình làm ra lúc nào cũng thật ngon ngon ngon.

Tuesday, December 6, 2011

Câu chuyện Giáng Sinh

Theo http://www.mountainwings.com/past/8354.htm
Người dịch: Mẹ Trẻ Con

Tôi không bao giờ quên được câu chuyện Giáng Sinh năm ấy với bà ngoại tôi.

Hôm ấy, chị gái tôi tuyên bố "Làm gì có ông già Noel", chị còn chế nhạo tôi, "Đến cả những kẻ ngu ngốc nhất cũng biết chuyện đó mà em lại tin là có hay sao?".

Tôi khóc òa lên và lôi xe đạp chạy ngay sang nhà bà, vì bà sẽ không bao giờ giấu tôi cái gì.

Tôi biết bà bao giờ cũng nói thật, mà sự thật thì lúc nào cũng ngon hơn nếu được ăn cùng với ổ bánh mỳ quế ngọt ngào "nổi tiếng toàn thế giới" của bà. Tôi biết những chiếc bánh mỳ ấy "nổi tiếng toàn thế giới" vì bà bảo thế, mà bà đã nói thì chắc chắn vậy.

Bà đang ở nhà, bánh mỳ còn đang ấm nóng. Vừa ăn tôi vừa kể cho bà nỗi ấm ức của tôi.

Bà nói "Không có ông già Noel ư? Thật là chuyện nực cười, cháu đừng có tin vậy. Ôi dào, cái chuyện này người ta cứ đồn đại bao nhiêu năm nay, làm bà thật là giận, giận quá. Nào, bây giờ mặc áo khoác ngoài vào rồi hai bà cháu mình cùng đi"

"Đi ạ? Nhưng mà đi đâu hả bà?" Tôi thắc mắc. Tôi còn chưa kịp ăn xong chiếc bánh mỳ quế "nổi tiếng thế giới" thứ hai.

Hóa ra bà dẫn tôi ra cửa hàng bách hóa tổng hợp gần nhà. Chỗ này có đủ mọi thứ, bách hóa mà lị. Vừa đưa tôi vào, bà đưa cho tôi một tờ tiền 10 đô-la (thời đó 10 đô-la to lắm). Bà nói "Cháu cầm lấy số tiền này đi, rồi tự chọn mua một món quà cho ai đó. Bà sẽ đợi cháu ở ngoài cửa nhé". Nói xong bà quay lưng đi về phía cửa ra vào đợi tôi.

Một cô bé 8 tuổi như tôi, tôi toàn đi mua sắm với mẹ chứ chưa bao giờ tự mình mua cái gì cả. Cửa hàng bách hoa to rộng và đông đúc quá. Ai nấy đều bận rộn tìm mua quà Giáng Sinh cho người thân. Phải tới một lúc lâu, tôi cứ đứng vậy một chỗ, tần ngần, bối rối, tay nắm chặt tờ tiền mà không biết là sẽ mua cái gì, mà mua thì tặng ai bây giờ cơ chứ?

Tôi nghĩ tới tất cả những người tôi biết: gia đình, bạn bè, hàng xóm, các bạn cùng lớp... Tới khi nghĩ rằng không còn ai nữa thì tôi sực nhớ rằng có cậu bạn Bobby. Cậu ta hay đi học mà không đánh răng và không chải đầu, hồi lớp 2 cậu ấy ngồi ngay đằng sau ghế của tôi.

Bobby không có áo khoác ngoài. Tôi biết vậy vì cứ mùa đông tới là cậu không bao giờ ra ngoài sân trường trong giờ ra chơi. Mẹ cậu ấy hay viết giấy xin phép cô cho ở lại trong lớp vì cậu ấy hay bị ho, nhưng tất cả các bạn cùng lớp đều biết rằng Bobby đâu có bị ho mà là vì cậu ấy không có áo ấm. Tôi miết tay lên trên tờ tiền và cảm thấy thật phấn chấn hẳn lên, đúng rồi, mình sẽ mua tặng Bobby một chiếc áo khoác.

Mãi thì tôi cũng chọn được một chiếc áo bằng nhung màu đỏ có mũ. Trông chiếc áo ấm lắm và chắc là Bobby sẽ thích nó, tôi đoán vậy. Mang chiếc áo ra quầy trả tiền, nhận tờ tiền 10 đô-la của tôi, cô bán hàng nhìn tôi thân thiện và hỏi: "Quà tặng Giáng Sinh của cháu cho ai đó à?".

"Dạ vâng ạ, quà cháu tặng cho Bobby" - Tôi bẽn lẽn trả lời cô. Cô mỉm cười khi nghe tôi kể về cậu bạn Bobby mùa đông không có áo ấm. Cô gói cái áo lại cho vào túi, mỉm cười và đưa cho tôi, rồi cô chúc tôi một Giáng Sinh vui vẻ.

Chiều muộn hôm đó, trong lúc bà ngoại giúp tôi gói quà, một tờ giấy nhỏ rơi ra khỏi chiếc áo, bà nhặt lấy và đặt vào cuốn Kinh Thánh của bà. Tôi chọn tờ giấy bọc quà Giáng Sinh thật đẹp, có cả nơ nữa và viết "Tặng Bobby", ký tên "Ông già Noel". Bà nói với tôi rằng ông già Noel tặng quà thường không ra mắt đâu mà bao giờ cũng bí mật. Rồi bà đưa tôi tới trước cửa nhà của Bobby, vừa đi bà vừa nói với tôi rằng kể từ giờ phút này tôi đã chính thức trở thành "trợ lý" của ông già Noel. Tới nơi, hai bà cháu nhón chân tiến gần ngôi nhà của Bobby, rồi cùng nấp đằng sau bụi cây trước cửa nhà. Bà vỗ nhẹ vào vai tôi thầm thì "Nào, ông già tuyết bé bỏng của bà, đi tặng quà cho bạn đi nào".

Tôi hít vào một hơi thật sâu, chạy một mạch tới trước cửa nhà, đặt món quà trên thềm cửa, lấy tay đập cửa thật mạnh rồi chạy như bay về bụi cây nơi bà đứng đợi. Rồi hai bà cháu cùng hồi hộp chờ đợi trong bóng tối. Cánh cửa mở, và cậu bé Bobby ngơ ngác bước ra, ai gõ cửa nhà mình ấy nhỉ.

Năm mươi năm rồi, tôi vẫn nhớ như in cái cảm giác của giây phút ấy khi nấp dưới bụi cây nắm lấy tay bà. Vào cái khoảnh khắc ấy, tôi hiểu ra rằng tất cả những điều đồn đại đáng ghét về ông già Noel, y như bà nói, thật đáng nực cười.

Ông già Noel vẫn luôn sống và mạnh khỏe, tất cả chúng ta đều là những "trợ lý" đắc lực của ông. Cho tới tận bây giờ, tôi vẫn còn giữ cuốn Kinh Thánh của bà ngoại tôi, trong đó có kẹp cái mác đề giá tiền của chiếc áo khoác: 19.95 đô-la.

Thursday, December 1, 2011

25 ngày Giáng Sinh

Tháng 12 đã tới, trẻ con háo hức đếm từng ngày chuẩn bị đón Giáng Sinh và chờ đợi ông già Tuyết đến tặng quà vào đêm Noel.  Nhóc con nhà mình cũng vậy, từ mấy ngày nay hôm nào cũng líu lo hát Jingle Bells, chú hươu mũi đỏ Rudolph…  Mình muốn tháng 12 sẽ luôn là một tháng đặc biệt của con.  Từ giờ cho tới Giáng Sinh, ngày nào bố mẹ cũng sẽ có một món quà nhỏ cho con.  Có thể chỉ cần là một vài cái đề can hình người tuyết, hay là một món đồ trang trí cây thông Noel nho nhỏ…  Mẫu làm thì nhiều vô kể, dưới đây là một trong những mẫu yêu thích nhất của mình.

Nguồn: FamilyFun
Ý tưởng này có thể dùng ly uống nước dùng một lần.  Nguồn: Skip To My Lou
Nguồn: Better Homes and Gardens
Nguồn: Better Homes and Gardens
Nguồn: Better Homes and Gardens
 Nhóc con rất mê trò chơi trốn tìm nên nhà mình sẽ ghép với trò đi tìm báu vật, chỉ cần một chiếc tất để đựng quà thôi.  Ngày đầu tiên chiếc tất sẽ được treo ngay ở cửa ra vào, để con bước vào là nhìn thấy ngay.  Những ngày tiếp theo chiếc tất sẽ được lùi dần vào trong nhà, càng ngày sẽ càng khó thấy hơn, con sẽ phải đi tìm với đôi mắt tinh anh của mình (đương nhiên là có kèm với sự gợi ý của phụ huynh).  Chắc chắn nhóc con sẽ thích chơi trò này lắm.

Ngày đầu tiên, đây là chiếc tất nhóc con tự dán hình trang trí.

 Một vài ý tưởng cho hoạt động này như sau.  Có thể lặp đi lặp lại một vài thứ chứ nghĩ mãi cũng ko ra 25 ý tưởng khác nhau mất :)

-         lắp cây thông Noel
-         lắp đèn Giáng Sinh trước cửa nhà
-         đi ngắm đèn Giáng Sinh trên phố
-         đề can Giáng Sinh
-         nướng bánh chủ đề Giáng Sinh
-         một buổi xem phim và bắp rang bơ tại nhà
-         cùng chơi trò chơi yêu thích của con
-         một ly hot chocolate thật nóng kèm với marshmallow
-         viết thư cho ông già Tuyết
-         làm quà tặng cô giáo, ông bà, bạn bè
-         một đêm ngủ cùng bố mẹ
-         một ngày mặc váy công chúa
-         một quyển truyện Giáng Sinh
-         một món đồ trang trí cây thông
-         đi chơi công viên
-         đi thư viện xem kịch The Nutcrackers

Mùa thu vàng

Hai tháng vừa rồi quá bận rộn nên chẳng cập nhật được blog, giờ đành ghi lại một vài hoạt động và hình ảnh của mùa thu vậy.

Trồng cỏ
5 ngày sau
 Mùa thu không thể thiếu những quả bí đỏ màu cam rực rỡ.  Lễ hội hóa trang năm nay nhóc con là con ong nên quả bí cũng được trang trí thành con ong luôn.


Bố thì làm tặng con quả bí chạm trổ rất công phu.



Còn một buổi show & tell hai mẹ con chuẩn bị một quả cam ngộ nghĩnh như thế này.



Dự án sơn lá mùa thu bị bỏ dở không hoàn thành, hai mẹ con chỉ kịp tô lá màu xanh, vàng, đỏ, nâu và nói về sự đổi màu của lá cây khi mùa thu tới.



Và cả nhóm được một ngày đẹp trời đi dạo ngắm lá mùa thu.  Mỗi bạn nhí được đeo một chiếc vòng tay làm bằng lõi cuộn giấy vệ sinh, bên ngoài dán băng dính.  Đi dạo các bạn gặp chiếc lá xinh hay bông hoa nào đẹp thì gắn lên đó.  Các bạn lớn rất thích trò này.